12/4/11

Có nên tỏ tình với thầy giáo?

25 tuổi, lần đầu tiên rung động trước một chàng trai nhưng tôi không dám để lộ tình cảm của mình cho anh biết. Tôi càng băn khoăn, day dứt vì anh lại là thầy giáo của tôi.

Trong suốt thời gian học đại học, tôi không có một mối quan hệ đặc biệt với bất cứ chàng trai nào. Không phải vì tôi khó tính hay hình thức xấu mà không ai để ý, mà với tôi lúc đó, việc học luôn được đặt lên hàng đầu. Bố mẹ luôn kì vọng vào tôi nên tôi không dám lơ là việc học mà quan tâm đến những việc khác.

Thế là trong khi các bạn gái trong lớp được đưa đón, hẹn hò đi chơi với bạn trai thì tôi vẫn một mình lẻ bóng. Tôi không lấy thế làm buồn và vẫn rất mãn nguyện với cuộc sống của mình, vì với tôi “không có gì quý hơn độc lập tự do”, không yêu sẽ không phải lo nghĩ, buồn khổ.

Tôi cứ một mình đi qua tuổi trẻ như vậy, không lắng đọng một bóng hình của chàng trai đặc biệt nào.



Ra trường đi làm, do công việc đòi hỏi phải sử dụng ngoại ngữ nên tôi đăng kí một lớp học thêm tiếng Anh vào buổi tối. Cứ ngỡ trái tim đã đóng băng vì thói quen suốt nhiều năm chỉ có một mình. Nhưng không ngờ tôi đã thấy rất cảm mến anh chỉ sau vài buổi lên lớp.

Anh chính là giáo viên dạy lớp buổi tối của tôi. Anh còn rất trẻ, mới 27 tuổi, vẫn còn đang độc thân. Qua những câu chuyện xen lẫn trong bài giảng, tôi thấy giữa mình và anh có nhiều sở thích chung giống nhau đó là đều thích những khung cảnh yên bình, lãng mạn và những buổi chiều mưa.

Lời giảng đầm ấm của anh đã hút hồn tôi tự lúc nào. Lúc nào tôi cũng nghĩ đến anh, nhớ dáng vẻ, điệu cười mỉm rất hiền lành của anh. Tuy là giáo viên mới, vẫn có vẻ nhút nhát, lúng túng khi đứng lớp nhưng tôi lại thấy anh rất dễ thương. Tôi muốn tìm cách tiếp cận thầy, để thầy biết và để ý đến tôi nhưng tôi chưa biết phải làm sao. Trong lớp tôi cũng chỉ là một học viên bình thường không có gì nổi bật nên anh cũng không biết đến tôi hay tình cảm tôi dành cho anh.

Từ ngày tương tư, thương nhớ anh, tôi cảm thấy trong lòng mình phấn chấn, vui vẻ hơn hẳn. Tôi say mê với công việc hơn, học tập cũng chăm chỉ hơn, đến lớp sớm hơn chỉ để được nhìn thấy anh nhiều hơn. Mỗi khi giờ học sắp kết thúc, tôi lại chỉ mong thời gian kéo dài thêm ra để tôi được ở bên anh thêm một chút nữa.

Nhưng tất cả chỉ là những suy nghĩ, tình cảm của tôi mà thôi. Anh không hề hay biết gì. Khóa học của chúng tôi cũng sắp kết thúc. Tôi muốn làm một điều gì đó để sau này không phải hối hận. Tôi cũng không biết anh đã có bạn gái hay chưa. Nhưng nếu tự nhiên lại thổ lộ tình cảm với thầy, anh sẽ bất ngờ và có lẽ sẽ từ chối.

Và như thế tôi lại mang tiếng “cọc đi tìm trâu”...

1 nhận xét:

  1. Hay~ lam nhung j mka pan. cho la dung'.Tat nhien la phai noi khe0' zs anh~

    Trả lờiXóa